Thời niên thiếu của tôi đi qua trên một vùng cát trắng thân thương.
Những buổi trưa hè lộng gió, biển Nha Trang xanh êm ru cánh diều tuổi thơ theo những ước mơ ngộ nghĩnh, xa vời...
Sóng biển đã cho chúng tôi những buổi chiều chạy nhảy mê say quên cả bóng hoàng hôn.
Sóng biển khỏa lấp đi khốn khó của những mảnh đời niên thiếu trong thời bao cấp.
Cái thời mà chúng tôi chỉ được nghe tin tức đá banh, ca nhạc qua chiếc loa truyền thanh công cộng.
Bây giờ tôi vẫn còn nghe văng vẳng lời bài hát đó:
♫♪ Gần lắm Trường Sa (Long Nhật) ♪♫
(Nguồn: Hay số 1 - Tiện ích truy tìm: ZingMp3)
Chưa một lần đặt chân lên đảo, cũng không có người thân ở trên đó, nhưng trong tâm trí tôi từ thuở nhỏ đã hình thành một khái niệm: Phía xa khuất ngoài tầm nhìn kia có một dải đất nhỏ - mà tôi vẫn quen nghe gọi là huyện đảo Trường Sa.
(Phản đối Trung Quốc thành lập thành phố Tam Sa)
Bỗng liên hệ đến bài học lịch sử kể về chiến công của vị anh hùng dân tộc Lý Thường Kiệt.
Người đã chủ động đem quân vượt biên giới chế áp quân thù trước khi chúng tiến đánh nước ta.
Người đã cất cao lời tuyên ngôn đanh thép trên phòng tuyến sông Như Nguyệt:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Dịch nghĩa:
Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành đã định tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời
◄◄ Home
1 nhận xét:
Cảm ơn bạn "meo" đã góp ý về lỗi chính tả của bài thơ.
Chào trân trọng, PVH.
Đăng nhận xét