Hi

Testing... Đọc tiếp...

Café cuối tuần

Âm nhạc có sứ mạng riêng mà văn chương không thể đảm nhận được. Cuối tuần nghe lại một bài hát xưa thật là ý vị, khi ngòi bút đang già cỗi theo năm tháng trong cái "extra-prison" này:



. Đọc tiếp...

Vu Lan Tân Mão 2011

Cảm ơn bạn CXP đã forward cho mình đoạn video này:







Cảm ơn tác giả CNB đã gieo những vần thơ mộc mạc và cảm động sau khi xem clip trên:



Con gì thế ?



Trên băng ghế người thanh niên đọc báo

Cạnh cha già dưới bóng mát cây xanh

Chú sẻ con bay đến hót trên cành

Cha liền hỏi đó là con gì thế ?



Con vội đáp "ấy là con chim sẻ"

Nhìn chú chim, cha lại hỏi người con

Nén bực mình, âm giọng khó chịu hơn

"Tôi đã bảo với cha là chim sẻ !"



Nghe tiếng động, chim bay cao thật lẹ

Hướng theo chim, tay che mắt nhìn xa

Giọng trầm trầm cha lại hỏi lần ba

Cũng như trước "đó là con gì thế ?"



"Con chim sẻ, Cha à, con chim sẻ !"

Nhìn cha già, với đôi mắt đứng tròng

Và tuông ra những bực bội trong lòng

Dằn từng chữ, hét to "con... chim... sẻ"



Cha lại hỏi lần thứ tư "gì thế ?"

Con hét lên nghe lớn tiếng nặng lời

"Ông đang làm gì vậy? hả Ông ơi !"

"Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi nhé"



"Là chim sẻ, đó là con chim sẻ"

"Có biết không? sao cứ muốn hỏi hoài?"

Cha đứng lên ra dấu chờ chút thôi!

rồi cất bước. Con hỏi: "đi đâu thế?"



Vào nhà lấy đem ra trang nhật ký

Trao vào tay, bảo đọc lớn nghe con!

Nghe lời cha, cất giọng đọc trầm buồn

Từng câu chữ từng cảm thương vời vợi !



"Vài ngày nữa con trai đầy ba tuổi

Hai cha con ngồi ghế đá công viên

Một chú chim đang nhảy nhót cạnh bên

Con lên tiếng hỏi tôi "con gì thế?"



Nghe con hỏi, tôi trả lời "chim sẻ"

Hăm mốt lần, con vẫn hỏi một câu

Hăm mốt lần, "là chim sẻ" giống nhau

Tôi ôm nó mỗi lần nghe con hỏi



Cứ như thế, bên trả lời bên hỏi

Cứ lập đi lập lại mãi không ngừng

Niềm yêu thương thay vì phải nổi khùng

Với đứa bé đầy vô tư tuổi nhỏ. "



Tình phụ tử vẫn cao như thế đó

Mới biết đời nước mắt vẫn chảy xuôi

Trả cho cha, cao lắm bốn lần thôi

Lòng hậm hực, đã buông lời bất mãn



Công nuôi dưỡng, cha cho con vô hạn

Hăm mốt lần, lòng tràn ngập thương yêu

Cho thì nhiều, khi nhận chẳng bao nhiêu

Cũng vui vẻ! Ôi lòng cha cao quý!



Vòng tay siết, ôm cha mắt ngấn lệ

Đôi môi này xin gửi một nụ hôn

Trongthâm tâm lòng cảm xúc vô vàn

Nay đã hiểu lòng cha như núi Thái.



Con xin nguyện nhớ ơn cha mãi mãi !



cnb



.
Đọc tiếp...

Sài gòn Chủ Nhật 24/7/2011

Thêm một ngày Chủ Nhật chó chết
Đi qua công viên chẳng thấy bình yên
Không chim hót, không nụ cười, tiếng hát
Chỉ thấy lô nhô lũ lượt bầy đàn
Kẻ dùi cui, thằng roi điện nghênh ngang
Hùng hổ lăm le bóp nghẹn tiếng thét đồng lòng:
- Đả đảo quân xâm lược!
- Hoàng Sa! Việt Nam!
- Trường Sa! Việt Nam!

Ơi Tổ quốc bốn ngàn năm văn hiến oai linh
Nơi dòng sông Như Nguyệt chặn bước xâm lăng
Đuổi quân thù qua ải Chi Lăng
Gọi tiếng thét Bạch Đằng Giang lẫm liệt
Gò Đống Đa vùi thây quân cướp nước...
Ơi các bậc tiền nhân gây dựng cơ đồ Đại Việt,
Cùng non sông gấm vóc ngàn đời,
Hồn thiêng sôn núi,
Xin về đây vực dậy tám mươi triệu đồng bào
Để lòng yêu nước không phải cô đơn
Để bọn côn đồ không giẫm đạp lên Tổ quốc
Để bầy vô lại không hủy hoại cánh tay dũng mãnh
Vung lên cùng tiếng thét chống ngoại xâm
Để trời Nam không còn tù lương tâm
Cho đất Việt xanh tươi màu Nhân Bản

Ơi những người con nước Việt thuở @
Thôi những trò phù phiếm vô tâm,
Thôi những đêm dài hoang phí,
Thôi những bữa nhậu li bì...
Thử đứng dậy sống nốt đời còn lại
Để chút gì cho thế hệ ngày mai.

Saigon, Chủ Nhật 24/7/2011

.
Đọc tiếp...

Café cuối tuần

Chiều Thứ Ba vừa rồi đang chạy xe gắn máy trên đường thì có điện thoại, dừng lại nghe xong rồi bỏ vào túi quần mà sơ ý không nhét sâu xuống. Chạy một lúc sau bất giác sờ lại thì ôi thôi cái túi quần xẹp lép rồi. Đang tự trách mình sao mà đoảng quá đi, vừa mới trước Tết đánh rơi mất cái ba-lô đựng laptop, bây giờ lại mất tiếp điện thoại... thì có một đôi thanh niên đi xe máy vượt lên. Người nam ngồi trước một tay cầm lái, tay kia chìa về phía mình:

- Đại ca, đại ca làm rớt điện thoại nè!

Quá bất ngờ, mình chỉ kịp nhận lấy cái điện thoại và bật ra tiếng cảm ơn theo phản xạ. Ngỡ ngàng một lúc rồi mới sực nhớ sao không xin số phone của họ để còn mời uống cafe hậu tạ (và quen biết thêm một người tốt nữa chứ). Quay lại thì thấy họ đã quay đầu xe chạy ngược chiều với mình. Như vậy là mình để rơi điện thoại trước khi đến ngã ba Tô Hiến Thành - Thành Thái. Họ không đi cùng đường nhưng rẽ theo mình để trả lại. Chỉ kịp thấy loáng thoáng biển số xe 81... (đăng ký ở Gia Lai) rồi họ mất hút vào dòng người tấp nập ở ngã ba.

A ha! Dù sao thì cuộc đời cũng còn nhiều người tốt. Tối nay, vừa đọc thấy tin hacker mũ trắng đã vạch mặt một thành viên trong nhóm Sinh Tử Lệnh. Qua đó, mới thấy các hacker mũ trắng luôn cao hơn đám hacker bẩn một cái đầu. Tấn công vào hộp thư cá nhân của các nhà đấu tranh dân chủ rất non kém về security thì rõ ràng dễ hơn nhiều lần so với công phá tài khoản cá nhân của các tay hacker lõi đời. Bởi vậy mới thấy tài năng mà không có đạo đức bảo kê thì chẳng cao được bao nhiêu. Nội chuyện cam tâm làm chó săn cho giặc để giăng bẫy những người yêu nước thiếu cảnh giác, cũng đủ thấy sự tầm thường của đám hacker bẩn. Nghiêng mình cảm phục trước những anh chàng nghĩa hiệp thời @. Dẫu cuộc sống thường nhật khó khăn bề bộn, cũng chuyện "rau cỏ" ở đời, quyết không bán rẻ lương tâm cho quỷ sa tăng. Có thể đó chỉ là manh mối của một thành viên trong nhóm STL, nhưng cũng đủ tạt một gáo nước lạnh vào mặt những kẻ "sống chết theo lệnh" (bất chấp luân thường và bất cần đạo lý)...

--------------------------------

Sinh tử lệnh đã bị vạch mặt!
Phan Nguyễn Việt Đăng, viết riêng cho RFA từ Sài Gòn
2011-07-08


Từ một cuộc tìm kiếm có vẻ như cũng không mất mấy công phu, một hacker theo đạo Phật, có bí danh là TQN, vừa công bố danh tính của nhân vật có tên là Sinh tử lệnh (hoặc ít nhất là thành viên của nhóm Sinh tử lệnh)
Các nhân vật này là những hacker vẫn theo lệnh của công an Việt Nam tấn công vào các trang nhà của các nhân vật hay nhóm dân chủ trong và ngoài nước. Toàn văn chứng minh về mặt kỹ thuật tin học, đã được TQN giới thiệu trên một diễn đàn của giới tin học-lập trình Việt Nam, tại địa chỉ: http://www.hvaonline.net/hvaonline/posts/list/39504.hva

Trong một giọng điệu châm biếm nhẹ nhàng nhưng thấm đau nhanh, tác giả TQN gọi nhóm Sinh tử lệnh bằng cái tên mới là “Sống chết theo lệnh”.

Mô tả công việc của nhân vật bị vạch mặt này, TQN chỉ rõ đây là một nhân vật thâm hiểm, giả dạng là thành phần yêu dân chủ, xuất hiện với những nick khác nhau, tham gia nhiều diễn đàn và cũng lên tiếng chài mồi bằng cách chửi bới chế độ CS và rũ rê nhiều blogger khác chat riêng để tìm thêm thông tin.

Sau khi gửi các virus vào máy nạn nhân nhằm lấy password, chiếm hộp thư...v.v, Cuối cùng sau khi đã bao vây con mồi, Sinh tử lệnh mở chiến dịch tấn công.

Trong các phần giới thiệu dưới đây, xin được tạm gọi tắt nhân vật bị lộ diện là Sinh tử lệnh, mặc dù nhóm này được dự đoán là có thể lên đến 3 người.

Sinh tử lệnh là ai?

Tất cả đã được bạch hóa đến mức khó ngờ. Tên thật của Sinh tử lệnh là Tuấn, sinh năm 1978 tại Quảng Nam. Y từng học qua trường THPT Hoàng Diệu tại Quảng Nam. Lên mạng, Tuấn có nick là tohoangvu.

Tuấn hiện đang sống tại P.5 Quận 8, Saigon và làm việc ở Quận 1 dưới vỏ bọc là một nhà thiết kế. Số điện thoại liên lạc của Tuấn hiện nay, cho đến giờ phút này là 0932.060.268.

Hộp thư chính để liên lạc cũng như để làm công việc thu lượm thông tin tấn công các nạn nhân, có địa chỉ là socidemo@yahoo.com.au.
Tuấn kết hôn năm 2005 với một phụ nữ tên là Phan Thị Minh Thư, năm 2006 có đứa con gái đầu tiên, biệt danh là Chip.

Tuấn hiện đang sống tại P.5 Quận 8, Saigon và làm việc ở Quận 1 dưới vỏ bọc là một nhà thiết kế.
Từ cách thức của nhân vật bị lộ diện này, cho thấy, các nick xuất hiện trên mạng hay có đồng ý kiến nhưng cũng mang giọng điệu chửi bới cực đoan, rất có thể là công an mạng.

Vì vậy, thận trong trong giao tiếp cho phép chat riêng và gửi mang kèm file... là những điều cần phải xét lại với những ai có chính kiến trên mạng.

Tác giả TQN có khuyến cáo, cũng như nhiều chuyên viên tin học khác, rằng máy tính muốn thoát khỏi các vụ theo dõi, cướp hộp thư, blog... tốt nhất là nên hay thay đổi password, luôn cập nhật các chương trình rà soát virus trong máy.

Thậm chí nếu cảm thấy không an tâm, cũng nên thay mới, cài lại các chương trình gõ chữ Việt, vốn có thể nhiễm virus và ghi lại các mật mã, chuyển tập tin đó cho các hacker của công an mạng.

Sinh tử lệnh đã làm gì?

Rất nhiều người cho rằng nhóm Sinh Tử lệnh này nằm dưới quyền của ông Lê Mạnh Hà, Giám đốc Sở Thông Tin Truyền Thông Saigon, có biệt hiệu là “thái tử”, vì ông ta vốn là con trai của nhà lãnh đạo cấp cao đầy quyền lực trong bóng tối, Lê Đức Anh.

Một trong những hoạt động phôi thai nhưng không kém phần hiểm ác của nhóm này, được biết là vụ gài và bắt nhà dân chủ Trần Huỳnh Duy Thức vào năm 2009...

Sau đó, nhóm Sinh tử lệnh đã hoạt động ráo riết theo phương châm được mỉa mai là “Sống chết theo lệnh” để tấn công vô số các trang blog, vốn có từ giai đoạn giới đấu tranh trong nước hay sử dụng Yahoo 360 độ và Multiply, trước giai đoạn chuyển sang Facebook.

Các trang tin tức như Bauxite Việt Nam, Ba Sàm... cho đến hàng chục các trang blog khác cũng đã bị nhóm Sinh Tử Lệnh tấn công, phổ biến bằng phương thức DDos, nhằm bịt đi các ngôn luận và thông tin chỉ trích chính phủ.

Nhóm này suốt một thòi gian dài là nỗi lo ngại cũng như khinh bỉ của nhiều blogger.
Một trong những hoạt động cuối cùng của Tuấn / tức nick tohoangvu là chiếm hộp thư và blog của một người tên Hương Giang. Đây là một người đấu tranh độc lập trên mạng, sở hữu cùng một lúc 2 trang blog là chibasam.blogspot.com và trang anhbalang.wordpress.com.

Sau khi chiếm hộp thư của (chị) Hương Giang, có tên là tuonglaivietnam2015@gmail.com, nhân vật Tuấn / tohoangvu này tiếp tục sục sạo và tìm kiếm thêm các nạn nhân mới.

Khi bị tác giả TQN tấn công, chiếm lại hộp thư này, người ta nhìn thấy ngoài địa chỉ thư chính của Tuấn, còn có thêm 2 nhân vật khác khả nghi là toquocghicong1@gmail.com và tralomitu676@yahoo.com. Đây có thể là những email khác của Tuấn / tohoangvu, nhưng cũng rất có thể là 2 thành viên khác của nhóm “Sống chết theo lệnh”.

Tuấn / tohoangvu đã lộ mặt, và có lẽ y cũng sẽ sớm thay đối để dấu mình. Tuy nhiên sự kiện này cho thấy trong cuộc đấu trí của người yêu nước với công an CSVN thi rõ là “núi cao còn có núi cao hơn”.

Và đã đến lúc chính những kẻ chuyên ném đá dấu tay hèn hạ trên mạng theo lệnh công an, cũng học được bài biết sợ hãi ánh sáng là như thế nào.

(Phan Nguyễn Việt Đăng, Sài Gòn 08/07/2011)

.
Đọc tiếp...

Tin nóng: "Biểu tình - tuần hành" lớn tại Saigon chiều 30/6/2011

Theo tin từ một đồng nghiệp, Đoàn Thanh niên sẽ tổ chức một cuộc biểu tình tuần hành bắt đầu lúc 17h đến 22h. Số lượng tham gia dự tính khoảng 10.000 người. Điểm tập trung xuất phát tại sân Quân khu 7, lộ trình chi tiết mình chưa nắm được.

Sẽ cập nhật thông tin sau...

----------------------------

17h tan sở, mình cùng anh bạn đồng nghiệp ăn vội một tô cháo rồi thẳng tiến nhà thi đấu Quân khu 7.

Trời đổ mưa mỗi lúc một nặng hạt. Nghĩ bụng kiểu này cuộc tuần hành đêm nay coi như hủy bỏ rồi. Thôi cứ đến rồi xem diễn tiến ra sao. Đến nơi, điều mình không ngờ là có khá đông thanh niên mặc áo xanh đứng trong khu vực nhà thi đấu. Wow! Tuổi trẻ nhiệt tình quá ta, không biết lộ trình tuần hành thế nào? Mưa lớn thế này có tiến hành được không? Nói tóm lại tất cả vẫn chỉ là nghi vấn vì phía Ban tổ chức không tiết lộ kế hoạch chi tiết. - Cứ đến nhà thi đấu Quân khu 7 sẽ có thông báo cụ thể!

Phải mất gần 20' mới gởi xe được vì lượng người dồn đến rất đông trong khi trời mưa to và chỉ có 1 người ghi thẻ (sau có bổ sung thêm 1 người).

Khi gởi xe xong vào bên trong, thấy các nhân viên an ninh đứng ở cửa cầu thang và một số thanh niên chìa tấm vé mời, mình chợt hiểu. "Đóng hộp lòng yêu nước" rồi! Chẳng biết cảm giác của các chú các bác hồi đi học tập cải tạo được nghe thông báo mang đồ dùng cá nhân trong khoảng một tuần lễ rồi sau đó là mút mùa thiên thu có giống như mình lúc này không?

Mặc dù trời còn mưa nhưng mình vẫn cảm thấy hơi hụt hẫng, cảm giác gần như bị lừa dối. Thôi, cứ nhận vé mời vào xem thế nào.

18h45: Bên trong nhà thi đấu, sân khấu trang hoàng với chủ đề "Vì biển đảo quê hương".


Người điều khiển dẫn dắt màn khởi động của chương trình. Ban đầu là màn chạy cờ trên khán đài và trao cho đại diện hải quân. Nhưng cuối cùng chỉ thấy mấy thanh niên đứng gấp cờ hơi bị lâu và thiếu chuyên nghiệp (chắc trời mưa to hải quân đến trễ :)

Sau đó là màn thi cắt giấy và xếp hình bản đồ Việt Nam trên sân khấu, gồm 3 đội tham gia.

Phần còn lại của màn khởi động ngót một giờ đồng hồ là điệp khúc đứng lên, ngồi xuống, vẫy cờ và hát. Có lẽ vốn bài hát hơi ít nên người điều khiển cứ lặp lại mấy giai điệu "tùng tùng xèng xèng"... Có cảm giác người ta muốn lấp đầy không gian và thời gian bằng mọi thứ âm thanh vui nhộn huyên náo.

19h45: Hai hàng ghế đại biểu vẫn còn vắng hoe, chẳng biết chương trình chính sẽ bắt đầu lúc mấy giờ đây?

20h30: Tiết mục chính thức đầu tiên là Tự hào đi lên Việt Nam.

Vài tiết mục nữa thì có 1 vị lên đọc bài. Không biết nên dùng từ gì cho hợp đây nữa, diễn văn thì không thể được vì nó thiếu vẻ trang nghiêm, phát biểu càng không đúng vì nó chẳng mang lại cảm xúc gì. Nói tóm lại là không lôi cuốn khán giả.

Mình đã phát ngán lên tận cổ vì chương trình thiếu hẳn sự chân thành, không phản ánh chân thực tình hình Biển Đông và Hoàng Sa.

Mình ra về khi có tiết mục giao lưu với người dân Trường Sa. Mình là dân Khánh Hòa mà lạ gì mấy chương trình này. Tệ một điều là không có được một phút mặc niệm những người lính đã nằm lại nơi đáy biển vì sự vẹn toàn lãnh thổ quốc gia.

Ra bên ngoài mới phát hiện thêm một vở hài kịch. Hành lang và cầu thang gần như chật kín người. Ngạc nhiên quá, khán đài vẫn còn rất nhiều ghế trống mà sao thế này. Xuống chân cầu thang gặp 2 nhân viên an ninh đứng chặn mới vỡ lẽ: - Không cho về sớm!

A cái đù mja (chửi thề trong bụng) Yêu nước mà cũng bị ép nữa chứ. Không muốn làm căng nên mình hỏi 2 nhân viên an ninh: - Toilet chỗ nào anh? Tôi muốn đi vệ sinh!

- Quay trở lại trên (vô nhà thi đấu) rồi ra ngả kia!

Mẹ kiếp, chỉ cần đi qua 2 nhân viên này rồi rẽ phải 5 bước chân là đến WC, mà hắn bảo quay lên lại rồi ra ngả kia là ngả nào? À, tóm lại là không được ra ngoài.

Có một tay béo tốt lưng đeo bộ đàm ra đứng giữa cầu thang lên lớp đại khái là: lòng tự hào dân tộc của các anh đâu mà muốn về sớm??!!

Nghe mắc ói, định ra miệng chứi nhưng may kìm lại được. Đem Tổ Quốc với Danh Dự và Trách Nhiệm mà nói với hạng này khác gì đờn gẩy tai trâu. Mục tiêu của mình thoát ra sớm để về đính chính lại cái tiêu đề "Tin nóng..." chứ không thì xấu hổ với bà con trong giới blog quá.

Đảo lên một lượt không thấy cửa ra nào thuận tiện hơn, đành quay trở xuống. Thấy mấy em sinh viên đang năn nỉ 2 tay an ninh:
- Tụi em đói quá rồi anh ơi, hồi chiều không nói rõ chương trình nên chưa chuẩn bị...

Mình điên tiết rồi nên không nhịn nữa, lầm lũi đi xuống thẳng vào giữa 2 tên an ninh. Hắn chặn lại: - Đi đâu?

Mình gằn từng tiếng: - C h á n - r ồ i... M u ố n - v ề - đ ư ợ c - k h ô n g?

- Lệnh trên không cho!

- Lệnh đâu? Ai ký? Đưa đây coi!

- Một em nữ trong đám thanh niên chạy đến can: - Có gì từ từ nói anh...

2 nhân viên an ninh xuống giọng:
- Dạ, tụi em chỉ làm theo lệnh sếp thôi. Ông đó là sếp kìa, anh lên nói ổng đi, tụi em chỉ làm theo lệnh!

Mình chạy lên đầu cầu thang theo hướng tay chỉ, hỏi: - Anh là chỉ huy ở đây hả? - Đâu có!
Bực thật, đi xuống lại cầu thang thì thấy chỉ còn 1 tay an ninh. Hắn quay lưng ngó lơ, vậy là mình đi qua, thẳng đến WC, xong lấy xe về...

Thành thật cáo lỗi cộng đồng mạng về cái Tin nóng lúc trưa. Thôi đành thêm 2 dấu nháy kép vào chỗ "biểu tình - tuần hành" vậy!

.
Đọc tiếp...

Café cuối tuần

Cô tiếp viên hàng không nói rằng chúng ta sẽ bay ở độ cao 9.000 mét với vận tốc trung bình 800 km/h.

Chiếc Bombardier CRJ-900 trang bị 2 động cơ phản lực GE CF34-8C5 chỉ cần chạy đà một đoạn chưa đến 2 km trên đường băng đã cất cánh nhẹ nhàng vút lên không trung.



Nhà cửa, ruộng đồng, sông ngòi kênh rạch... bên dưới thu nhỏ dần qua cửa sổ máy bay. Chiếc phản lực cơ đang lấy độ cao theo một đường xiên góc. Tôi đang cố đoán xem góc ấy lớn hay nhỏ hơn 45°? Máy bay dân dụng phải lấy độ cao từ từ như vậy, chứ không thì hành khách chết khiếp mất. Bất giác nhớ đến trò chơi computer-game F22 Lightning II, sau khi cất cánh là mình cho máy bay dựng thẳng đứng 90° cho đến cao độ cần thiết thì bay ngửa bụng một đoạn rồi nghiêng cánh lật ngược máy bay lại là ok, vừa lấy độ cao nhanh vừa đổi hướng 180°. Chả biết thuật ngữ chuyên môn gọi thao tác đó là gì nữa. Mình học được chiêu ấy hồi còn lớp 9 sau hàng giờ ngửa cổ quan sát những chiếc phản lực huấn luyện L-39 (của Tiệp Khắc cũ) bay tập trên bầu trời Nha Trang...

1b

Máy bay đã lên đến cao độ cần thiết (chẳng biết có đến 9.000 mét không nữa), nó chuyển sang chế độ bay hành trình, bên dưới chỉ thấy một cánh đồng mây trắng đục bạt ngàn. Có thể cái cốt của mình thích cô đơn hoang vắng, cứ thích lang thang phiêu lãng giữa bốn bề hiu quạnh như vậy. Tương tự như trên một chuyến hải hành giữa đại dương mênh mông, bốn bề chỉ thấy sõng vỗ liền đường chân trời. Cảm xúc thật khó tả. Chẳng biết cái tên chương trình "Từ cánh đồng mây" (Radio Saigon Dallas) có phải lấy cảm xúc từ đây chăng?

2

Bay chừng nửa giờ đồng hồ, phi hành đoàn thông báo chuẩn bị hạ cánh xuống phi trường trên đảo Phú Quốc. Chiếc Bombardier ngiêng cánh lượn vòng hạ độ cao, mặt biển lăn tăn phản chiếu muôn vàn vạt nắng sớm. Nhìn mặt biển rất gần qua cửa sổ, bất chợt lại nghĩ đến chuyện tàu hải giám TQ. Mja nó! Mình mà được lái chiếc phản lực cơ chiến đấu thì sẽ lượn thấp xuống tầm như này để rượt bọn khốn ấy cuốn xéo. Chả biết có thần giao cách cảm hay không hai ngày sau về Saigon lên mạng thấy tin Không quân Mỹ ngưng tất cả các chuyến bay của F22 Raptor vì sự cố cung cấp dưỡng khí gì gì đó :(



3

Nhìn biển đảo quê hương xanh tươi vời vợi lòng ai không thích?
Thấy quân thù quấy nhiễu biên cương lãnh hải bụng ai chẳng căm?
Thế mà xuống đường hét một tiếng vào mặt kẻ cướp cho hả dạ cũng bị cấm, vậy thì mấy chữ "độc lập - tự do" nằm chình ình trên mỗi văn bản thường nhật há chẳng phải là quá mỉa mai đểu cáng ư?

Càng lên cao, tầm nhìn càng xa rộng. Tâm hồn của một dân tộc cũng thế, nếu không được nâng cao trên đôi cánh Tự Do, chỉ mãi mãi là một mớ tư tưởng ô hợp bế tắc trong tầm nhìn bảo thủ hạn hẹp.

.
Đọc tiếp...

/